Mức giá tăng của các mặt hàng không phải là dấu hiệu phát triển mà là hiệu ứng tiền tệ. Đó là lý do vì sao mặc dù suy thoái kinh tế nhưng giá nhà đất vẫn tăng một cách khó hiểu, bất chấp mọi quy luật và nó sẽ không ngừng mà tiếp tục tăng.
Bởi tác hại lớn nhất là nó đẩy giá nhà vượt tầm mua của đa số người dân và làm giàu cho tầng lớp sở hữu tài sản. Với đồng lương làm công hiện nay, một người sẽ phải mất mấy chục năm làm việc nhưng vẫn chưa mua được nhà.
Người giàu càng giàu, nghèo càng nghèo. Trong khi đó, một tầng lớp đầu cơ nhà đất xuất hiện và ăn theo lạm phát, nghĩ đó là tài năng.
Vậy giải pháp là gì khi không thể nào cản sự gia tăng của gia bất động sản, vì đây là nhu cầu cơ bản của con người dù ở bất cứ nơi đâu? Thiết nghĩ cần có những biện pháp như đánh thuế đất đầu cơ để hạn chế hành vi và kiểm soát giá cả.
Doanh nghiệp có thêm tiền đầu tư, công ty bất động sản có thêm tiền đầu cơ và người dân có thêm tiền tiêu. Khi số lượng tiền mới tạo đó được đưa vào nền kinh tế, đẩy giá của hàng hoá, dịch vụ, cổ phiếu và nhà đất lên. Nhất là sau đợt dịch Covid-19, các chính phủ khắp nơi đua nhau “bơm” tín dụng để cứu kinh tế.
Dĩ nhiên, tất cả đều có mặt lợi và mặt hại riêng, nên các chính sách tiền tệ cần được cân nhắc kỹ lưỡng. Vào thời điểm hiện tại, giá nhà đất vẫn lên và người dân thì vẫn mua. Và đó vẫn là một câu chuyện không hồi kết.
Một cách giải thích sự tăng giá bất động sản đến từ thuyết tiền tệ. Đó là khi Ngân hàng Nhà nước theo đuổi chính sách nới lỏng tiền tệ thì một trong những kết quả xảy ra là bong bóng tài chính, thường ở thị trường chứng khoán hoặc bất động sản.
Giá nhà ở Việt Nam cao hơn GDP đầu người gấp 50 lần, trong khi ở Mỹ chỉ gấp 4 lần và Thái Lan gấp 25 lần. Một người Việt Nam phải đi làm 50 năm mới có đủ tiền để mua một căn nhà, trong khi người dân nơi khác chỉ tốn khoảng chục năm.
Đó là còn chưa tính đến khả năng tiếp cận mua trả góp qua lãi suất thấp 2 – 4% ở các nước khác so với 7 – 10% ở đất nước chúng ta, có thể chênh lệch tùy địa phương.
Điều ngạc nhiên là, có nhiều nhà đầu tư bất động sản cá nhân lại không tìm kiếm các sản phẩm cao cấp, nên nhiều chủ đầu tư hiện đang quan tâm đến loại hình phát triển nhà ở bình dân, dành cho người có thu nhập thấp.
Trong một đến hai năm vừa qua, nhiều chủ đầu tư đã chuyển hướng sang lĩnh vực này. Điều quan trọng là người mua có thể tiếp cận thị trường một cách hiệu quả, khi đó, ta có một sân chơi thương mại để giá nhà được thúc đẩy bởi nhu cầu mua.
Giá nhà và giá đất phụ thuộc vào các tác nhân của thị trường, cung và cầu đều có các chức năng riêng. Vì vậy, không cần thiết phải có cách nào để kéo giá của bất động sản xuống.
Nhu cầu tăng, nguồn cung khan hiếm là lý do khiến giá nhà tại các thành phố lớn không thể giảm. Người mua nhu cầu thực đã tranh thủ mua nhà vì không còn kỳ vọng giá sẽ giảm.
Nhiều người đang nhầm lẫn giữa việc phân hạng và quy định về chung cư. Quy định về phân hạng tức là hạng A, hạng B, hạng C. Tuy nhiên, trong hồ sơ bán hàng, hồ sơ thiết kế thì chủ đầu tư không dùng những từ “nhạy cảm” như phân hạng.
Việc điều hành thị trường bất động sản hoạt động ổn định, bền vững tương tác cùng phát triển với nền kinh tế là nhiệm vụ quan trọng hơn cả. Một khi nền kinh tế tăng trưởng tốt, thu nhập của người dân tăng, thị trường bất động sản đa dạng về sản phẩm mua, thuê… sẽ đảm bảo cơ hội cho mọi đối tượng có nhu cầu.