Kính cận tôi không hiểu tại sao mấy ngày nay dư luận chỉ trích, phản đối mấy người chưa trả nhà công vụ sau khi nghỉ hưu đến vậy.
Trộm nghĩ, có thể đó là những cán bộ thanh liêm, họ không có điều kiện để chuyển ra ngoài hay mua nhà ngay sau khi nghỉ công tác.
Chứ nếu có dăm ba cái biệt thự, thì khó gì mà không chuyển đi.
Mang chuyện đó tâm sự với Kính viễn, Kính cận tôi phân tích:
Làm công chức không phải ai cũng giầu, đâu có sẵn tiền mua nhà đến vậy, cũng cần cân nhắc xem xét thư thư rồi người ta chuyển đi. Trong quá trình đó, họ nộp tiền thuê nhà là được, phải không ông. Sao nhiều người gay gắt, mạt sát họ quá vậy!
Kính viễn thủng thẳng: Đã là nhà công vụ, thì phải có nhiệm vụ, đang công tác mới ở đó. Nếu không đã thành khách sạn, khu chung cư hay nhà tình thương. Cơ chế nào cho dùng nhà công vụ còn phải nộp tiền để thu thêm như ông nói?
Kính cận lúng túng, cũng đúng: Thế thu tiền không được, xử lý khó khăn vì người ta nghỉ hưu rồi, thì làm thế nào, chả nhẽ cưỡng chế đuổi ra ngoài. Làm thế khó coi lắm ông ơi, gì thì gì cũng từng là người Nhà nước.
Kính viễn gật gù: Đúng là xử lý khó khăn, ai mạnh tay thì có khi lại bị xem là không có tình với “đồng đội cũ”. Xét cho cùng, mấy người vừa bị nêu tên vừa rồi không phải công chức thường, họ là công chức lãnh đạo, dân gian gọi là quan chức.
Quan chức mà không có nổi cái nhà khi về hưu, thì có khi lỗi không hẳn ở họ. Nhìn gương như thế ai còn dám phấn đấu để được làm ở cơ quan Nhà nước. Quan chức mà nghỉ công tác lập tức không tuân thủ quy định pháp luật, thì lỗi cũng không chỉ ở họ. Đạo đức như thế, khi tại vị, không hiểu ông làm gương, ông xử lý công việc, đối nhân xử thế như thế nào.
Chuyện này, để dây dưa bao lâu nay, nhìn ở góc độ nào cũng không ổn.